Mục đích, bản chất và tác dụng của thờ cúng

Thờ cúng diễn ra trong mọi gia đình người Việt và ở nhiều quốc gia trên thế giới. Vậy thờ cúng mang mục đích gì? bản chất và tác dụng của thờ cúng ra sao?

Mục đích, bản chất và tác dụng của thờ cúng
Thờ cúng tổ tiên ông bà

Thế giới hiện nay có gần 8 tỷ người, vào khoảng hơn 2 tỷ gia đình. Không gia đinh nào là không thờ cúng. Thờ cúng tuy có khác nhau về lễ nghi, song về mục đích và tác dụng thì lại hoàn toàn giống nhau.

Tại sao thờ cúng phố biến, có tính toàn cầu tự nguyện như vậy. Bởi vì nó thuộc về Đạo, thuộc về thế giới Tâm linh. Có sức mạnh xoay chuyển cuộc sống thịnh suy, của loài người một cách mãnh lực.

Mục đích của thờ cúng

– Mục đích thờ cúng, là để trở về Nguồn. Đội ơn “Tất Cả”, đã sinh ra và nuôi nấng ta. Để ta tu luyện tâm, trở thành Chân Tâm.

Từ đó, ta mới có thể cầu nguyện Tâm linh, những điều mong ước chân thật trở thành hiện thực. Phù trì cho ta được những điều tốt lành, trong cuộc sống hàng ngày.

Thờ cúng nếu chỉ có mục đích cầu lợi, xin điều này điều khác thì lợi không bao giờ tới, mà Tâm ngày lại càng trở nên vô minh. Đó là một trong những nguồn gốc, sinh ra đau khổ và phiền não.

– Mất Nguồn hoặc xa rời Nguồn, thì sự sự – vật vật đều bị hủy diệt, là tiêu diệt sự sinh và sự tồn tại.

Nguồn là Vũ trụ bao la nói chung, là Trời đất gần gũi với ta nói riêng. Đây là Bố Mẹ thực sự, đã tạo tác ra ta và nuôi dưỡng ta từng giây phút. Để ta phát triển mà lao động, mưu toan cuộc đời.

Nguồn là Đức Phật, các Thánh Thần, Tổ tông Tổ tỷ, là ông bà cha mẹ, Bác chú cô dì. đã khuất núi hoặc đang cùng chung sống.

Nguồn là năng lượng, là sức mạnh vật chất đa dạng hữu hình, là phương tiện của đời sống thường ngày không thể thiếu, đang tác động và phục vụ chúng ta.

Khái quát lại:

Nguồn là năng lượng, là sức mạnh của thế giới Tâm linh vô hình, không thề quan sát được. Nhưng qua vận động, thì lại có thể thấy được.

Tâm : Phần dương của Tâm là trái tim. Phần âm của Tâm là tấm lòng, là ý chí, tình cảm của con người.

Linh: là linh thiêng. Muốn được linh thiêng, thì Tâm phải tinh anh. Đạt được tầng bậc này, Tâm sẽ tạo ra được năng lượng Tâm linh, ờ lĩnh vực này hoặc lĩnh vực kia. Năng lượng Tâm linh trở lại nâng cao cuộc sống con người, khi kết nối đúng và phù hợp với quy luật của từng sự việc mà ta cần đến. Chủ thể của Tâm linh là thế giới có trái tim hồng, hồng lại là tâm mà trước hết phải nói đến con người. Đó là Tâm linh nhân văn và khoa học.

– Nguồn là năng lượng, là sức mạnh của thế giới vật chất hữu hình. Có thề thấy được và qua vận động, thì lại trờ thành không thể thấy được.

Hai năng lượng hai sức mạnh này, như hình với bóng không thể tách rời. Hài hòa khăng khít với nhau thì thịnh vượng, đối lập với nhau thì suy vi.

Năng lượng và sức mạnh Tâm linh, là năng lượng và sức mạnh có tính quyết định. Cái không nhìn thấy quyết định cái nhìn thấy, hay Âm quyết định Dương nằm trong quy luật Âm Dương mà vận động.

Đó chính là “Tất Cả”.

Bản chất của thờ cúng

Âm Dương, là nguồn gốc của vạn vật. Dương là Trời để hóa sinh, Âm là Đất để hình thành. Cho nên con người sinh ra ở Địa khí, nhưng mệnh lại thuộc về Thiên khí.

Hỏa sinh và hình thành, đòi hòi phải có năng lượng cùng sức mạnh.

Thờ cúng là thuộc về Âm, của cái Âm Dương. Là cái vô, của cái hữu. Mối quan hệ này là mối quan hệ hữu cơ, tác động qua lại chặt chẽ đến tận cùng.

Như thế, thờ cúng đương nhiên là một năng lượng, hòa đồng trong tổng thể năng lượng của Vũ trụ Trời đất. Hợp lực vào hóa sinh, hình thành một cách to lớn.

Nội dung này, thật lớn lao. Song chưa có một ngôn từ nào, biểu đạt được đúng với bản chất quan trọng này. Vậy tạm nói: Thờ cúng là “Trọng Đại” vô cùng đối với cuộc sống, của sự sống con người. Cuộc sống nói chung là nhân loại, nói riêng là gia đình, là mỗi chúng ta.

Tác dụng của thờ cúng

Trọng đại là vì, thờ cúng có thể: Phù hộ độ trì cho ta, để ta lo cuộc sống hàng ngày các mặt được thuận hòa. Che chở bảo vệ khi ta gặp khó khăn, trở ngại, nguy hiểm. Chữa trị cho ta khi ta gặp ốm đau, bệnh tật, tai nạn. Chỉ bảo cho ta làm điều thiện. Răn đe ta làm điều ác. An ủi ta khi ta bị đau khổ, buồn phiền… Để ta hoàn thiện Tâm Đức.

Nhưng sức mạnh này, chỉ đến với ta một cách hiện thực chắc chắn, nếu Tâm ta thực sự là “Chân Tâm”. Và không bao giờ đến được, nếu Tâm ta lại là “Tà Tầm”.

Đó là quy luật của thế giới Tâm linh, không thể đổi thay.

– Một khi Tâm trở thành “Chân Tâm”, thì sẽ tạo được Đức. Đức sẽ sinh ra Phước.

Phước là nguồn năng lựợng, để chuyển hóa những mong cầu chân thực của ta. Từ nhu cầu cuộc sống cơ sở như: tiền bạc, nhà cửa đất đai, phương tiện sinh hoạt. Và đời sống tinh thần: tình thương yêu, lòng từ bi, hạnh phúc, học vấn… Sẽ được đầy đủ, trở thành hiện thực một cách hài hòa.

Quy luật cơ bản khách quan này, mà loài người phải đi, không còn con đường nào khác. Đi ngược lại đường hướng này, thì đều là nhất thời không bền vững và dẫn đến suy vong.

Không ngộ được điều này, đi chệch khỏi con đường này. Đó là nguyên nhân then chốt sinh ra sự nghèo khổ, phá sàn, li tán, tàn tật… mang lại sự phiền não khốn cùng.

– Để tạo được ‘‘Đức”, quyết định là ở “Tâm”. Ta phải tu dưỡng không ngừng cái Tâm, để Tâm được ổn định. Lấy quy luật “Nhân Quả” làm gốc, dùng quy luật “Âm Dương” để điều chỉnh mà tiến hóa.

Giống như cái cân đĩa. Cân này có hai đĩa ở hai đầu và một chiếc kim ở giữa chỉ số “0”. Năng lượng như thế là quân bình, khiến cho sự – vật vật đều hài hòa tốt đẹp (Thiện).

Một khi kim lệch sang tà (Âm) hoặc sang hữu (Dương), là quân bình năng lượng bị phá vỡ. Từ đó nảy sinh sự mất công bằng, là gốc của vô vàn những cái xấu phát sinh ra (Ác).

Muốn giải quyết vấn đề, ta chỉ cần “Điều Chỉnh” hai đĩa (Âm Dương) sao cho chiếc kim trở lại an định ở số “0” như lúc ban đầu, thì thực sự sự việc đã được giải quyết ổn định.

Điều chỉnh Âm Dương bằng Tâm Phật, bằng Chân Tâm và bằng Trí tuệ.

Nói gọn lại:

Cái gì thiện, lành thì làm. Cái gì ác, dữ thì nhất quyết không làm. Từ những cái nhỏ nhất, cho đến cái lớn nhất trở đi. Cái nhỏ nhất, chính lại là cái sinh ra cái lớn nhất và quyết định cải lớn nhất, cần nắm vững điều này, nếu không sẽ mắc phải nhiều sai lầm trong thực tiễn.

– Luật Âm Dương, về cơ bản thì âm quyết định dương. Cho nên khi ta suy nghĩ tư duy (Âm), thì thực chất thiện ác đã là khởi nguồn từ đấy. Vì thế “Tâm động Quý Thần tri”, đã trở thành một định luật. Tức là khi đang suy nghĩ chưa nói chưa hành động gì, thì Quỷ Thần đã biết được rồi. Và nhân quả, nghiệp chướng không thể tránh khỏi ngay từ lúc này.

Làm điều lành Trời báo cho bằng phước, làm điều chẳng lành Trời báo cho bằng họạ. Đỏ là Nhân và Quả, mà cụ Khổng Tử sinh ở ấp Trâu nước Lỗ năm 551 dạy chúng ta như thế.

– Cho nên quỹ Đức to lớn đến đấu, thì sẽ thay đổi vận mệnh của ta đến đó. Khi cái thiện thắng được cái ác trong Tâm, thì là lúc “Đức năng thắng số”. Là lúc xấu chuyển thành tốt, yểu trở thành thọ, ốm đau bệnh tật trở thành mạnh khỏe.

Năng lượng và sức mạnh của cái Đức, là đức năng. Đức năng do tu Tâm bên bỉ mà thành. Tu Tâm là rèn luyện sửa chữa Tâm trừ bỏ cái ác, làm cái thiện. Thắng số là thắng cái ác trong từng hành động và đó cũng là từng phần, thắng số mệnh do chính mình làm ra.

Đức Phật dậy: “Không có ông Trời hoặc một Tạo hóa nào, tạo ra số mệnh cho mỗi chúng sinh cả.

– Tu Tâm dưỡng tính tới khi thiện làm chủ được ác, thì là lúc Đức trọng.

“Đức trọng Quý Thần kinh”, tức là quỹ Đức trong ta mà to lớn dồi dào, thì năng lượng này làm cho Quỷ Thần cũng phải sợ.

Cho hay sức mạnh của cái “Đức”, là có thể chuyển Tà Tâm thành Chân Tâm. Có thể đưa ngụy ngã thành chân ngã. Có thể rời núi và lấp biển. Giải quyết được tất cả mọi vấn đề trong cuộc sống tâm và thế, của chúng sinh một cách hiệu quả tốt đẹp.

Vì thế tích thiện phùng thiện, tích ác phùng ác. Đó là một sự thật không bao giờ thay đổi.

– Xưa và nay, có một thành ngữ:

Tích cốc phòng cơ – Tích y phòng hàn.

Tích đức phòng tai – Tích phước phòng họa.

Vế thứ nhất là để tồn tại và phát triển cái thân, vế này thuộc Dương. Vế thứ hai là để cứu độ cái thần khi tai họa vận đến trong đời, vế này thuộc Âm. vế thứ hai thì ai làm người đó hưởng, không thể đi vay được nên là vế sống còn.

Cốc và y khi túng thiếu có thể vay nhau rồi trả, vì đó là vật chất. Song Đức và Phước thuộc lãnh vực Tâm linh, của ai thuộc người đó hưởng, không thể trợ giúp lẫn nhau được.

Nếu như hai người, cùng gặp tai nạn như nhau. Nhưng người này qua khỏi, người kia thì lại qua đời. Bời quỹ Phước Đức cửa hai người khác nhau, người thì dư người thì thiếu để hóa giải tai nạn. Người dư thì còn và người thiếu thì mất.

Đỏ là cái “Quỹ”, quyết định đến sự sống và cái chết. Quan trọng biết chừng nào.

Làm thế nào, để tạo được Đức. Chính ngay chữ “Đức”, lại là một Đại sư cho toàn thể nhân loại. Ta hãy giành hết tâm trí mà học hỏi và thực hiện những lời giáo huấn vàng ngọc đó, thì chắc chắn Đức cao Tài rộng sẽ đến với chúng ta.

Khi ta hiểu được cái Tôi của mình, thực sự nó là Vô ngã càng sớm sủa bao nhiêu, thì năng lượng Đức càng tới gần với ta bấy nhiêu. Đây là gốc của một cái cây, hãy đầu tư hết mình để cả đời hái gặt quả ngọt Hạnh phúc, loại trừ quả đắng đau thương.

Cấu trúc linh hồn của chữ Đức là: Thủ bộ Xích bên trái; Thập trên, tứ dưới, nhất đè chữ Tâm bên phải, gồm tất cả là 15 nét.

Thủ bộ Xích         (3) : Giới – Định – Huệ

Nhất đè chữ Tâm  (5) : Ngũ Giới

Tứ dưới       (4) : Tứ Diệu Đế

Nhất đè chừ Tâm và Thù bộ xích (8) : Bát Chánh Đạo

Thập trên   (10) : Thập Thiện Nghiệp

Đây là lập trình bài bản cốt lõi cho bất kì ai về lí và sự, để thức tình Tâm Phật trong lòng mình trỗi dậy. Và là điều kiện duy nhất để trồng cây “Đức”, được đâm hoa kết trái ngày càng sum sê vững chắc cả cuộc đời.

Chiêm ngưỡng những đồ thờ cúng bằng gỗ của cơ sở Đồ Thờ Cúng Tâm Linh.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *